Anh có nghe trong tiếng gió chiều
Muôn lời yêu em gửi thầm trong đó
Trái tim em đang âm thầm khẽ gọi
Suốt cuộc đời nguyện mãi mãi yêu anh
Anh có biết trong muôn vàn khoảnh khắc
Từng đêm dài thao thức nhớ mong anh
Những giây phút còn mình em lặng lẽ
Cô đơn cùng với ánh trăng mờ
Anh có yêu như lời anh đã hứa?
Để riêng em sống trong niềm ảo vọng
Hạnh phúc đâu hay chỉ là cát bụi?
Vẫn một mình tin tưởng trái tim anh
Ánh nắng mai dịu dàng bên khung cửa
Như tâm hồn cô gái tuổi đôi mươi
Em đã yêu và chờ đợi một người
Không lợi danh không một chút mưu cầu
Đã bao lần em âm thầm tưởng tượng
Khuôn mặt anh, giọng nói, tiếng anh cười
Một chiều vàng bên góc sân trường tới
Nắm tay anh kí ức chẳng muốn rời
Người yêu ơi ngàn lần em muốn nói
Anh đã là tất cả trái tim em
Xin anh đừng lạnh lùng đến như thế
Bỏ lại em cùng với mối tình đầu
Nếu một ngày anh xa rời mãi mãi
Trái tim em sẽ quặn đau hấp hối
Trái đất xanh như thiếu ánh mặt trời
Cánh đồng khô chờ cơn mưa tới.
Em sẽ đợi và yêu anh suốt đời
Trong muôn vàn kí ức có riêng anh
Hãy yêu em như anh yêu chính mình
Để em biết có anh là duy nhất.
PHAN THỊ BẢO NGỌC